CÓ MỘT MÁI TRƯỜNG
Quê nghèo mái rạ, vách tre Văn Xa – Hạ Cát đi về sớm trưa Thầy cô ươm tự bao giờ? Cây xanh lớp lớp học trò hôm nay
CÓ MỘT MÁI TRƯỜNG
Nguyễn Quốc Việt
Học sinh khóa 1966 – 1969
Nguyên giáo viên Văn của trường
Quê nghèo mái rạ, vách tre
Văn Xa – Hạ Cát đi về sớm trưa
Thầy cô ươm tự bao giờ?
Cây xanh lớp lớp học trò hôm nay
Năm mươi năm bấy nhiêu ngày
Chúng em nhớ mãi bàn tay trồng người
Nhớ thời nước ngập, bom rơi
Gội mưa, tắm nắng, áo tới đến trường
Yêu trò, chẳng quản nắng sương
Yêu nghề, yêu cả mái trường quê em
Lớp trò xưa đã lớn khôn
Gửi về trường cũ tri ân tình đời
Năm mươi năm dẫu đầy, vơi
Con tim vẫn nhớ khôn nguôi mái trường
Phù Cừ, hai tiếng thân thương
Từ đây rộng mở vạn đường ước mơ.
NHỚ MÃI NGƯỜI THẦY
Nguyễn Quốc Việt
Kính tặng thầy Hoàng Trọng Quỳ
Nguyên giáo viên Toán của trường
Thầy từ xứ Nghệ xa xăm
Nặng mang cái nghiệp "trăm năm trồng người"
Quê em nghèo lắm thầy ơi!
Đồng chua, nước ngập, bao đời đắng cay
Cũng từ đây! Cũng từ đây
Nâng niu con chữ, tháng ngày khát khao
Quản chi nắng sớm, mưa chiều
Bao nhiêu cây số, bấy nhiêu nhọc nhằn
Thương trò chẳng quản tháng năm
Dạy bao công thức như tằm nhả tơ
Thầy chăm bao lớp học trò
Đưa đàn em đến bến bờ hôm nay
Biết bao ơn nghĩa vơi đầy
Giọt mưa, giọt nắng biết ngày nào quên!
Tóc thầy giờ đã bạc thêm
Lớp trò xưa cũng điểm sương mái đầu
Vẫn ghi nghĩa nặng, ân sâu
Ơn thầy xây những nhịp cầu tương lai.